Cam Bái Hạ Phong
  • Giới thiệu
  • Dăm ba câu chữ (Truyện ngắn)
    • KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
    • CHUYỆN TÌNH THÔN TIỂU LAN
    • VI PHONG HÀ ẢNH
    • CỪU NON NGÂY THƠ
  • Đọc hoài chưa hết (Truyện dài)
    • Không còn gì luyến tiếc (Đã full)
      • TÁC THÀNH CHO PHU QUÂN VỚI BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA HẮN
    • Đang hấp hối (Đang cập nhật)
      • SỔ TAY THU PHỤC NGHIỆT ĐỒ HẮC HOÁ
      • THÁM HOA
      • SỔ TAY THU PHỤC NGHIỆT ĐỒ HẮC HOÁ
Đăng nhập Đăng ký
  • Giới thiệu
  • Dăm ba câu chữ (Truyện ngắn)
    • KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
    • CHUYỆN TÌNH THÔN TIỂU LAN
    • VI PHONG HÀ ẢNH
    • CỪU NON NGÂY THƠ
  • Đọc hoài chưa hết (Truyện dài)
    • Không còn gì luyến tiếc (Đã full)
      • TÁC THÀNH CHO PHU QUÂN VỚI BẠCH NGUYỆT QUANG CỦA HẮN
    • Đang hấp hối (Đang cập nhật)
      • SỔ TAY THU PHỤC NGHIỆT ĐỒ HẮC HOÁ
      • THÁM HOA
      • SỔ TAY THU PHỤC NGHIỆT ĐỒ HẮC HOÁ
    Đăng nhập Đăng ký
    Chương trước
    Thông tin truyện

    CỪU NON NGÂY THƠ - Chương 3

    1. Trang chủ
    2. CỪU NON NGÂY THƠ
    3. Chương 3
    Chương trước
    Thông tin truyện

    16.

    Trước bữa tối, tôi đổ thuốc trong lọ vào bát canh của Lăng Tiêu.

    Anh luôn ăn cùng tôi, không hề cảnh giác, không thèm nhìn cứ thế uống một hơi hết nửa bát. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm, thậm chí còn âm thầm chờ xem anh sẽ tự biến thành trò cười như thế nào.

    Chủ yếu là vì tôi rất tò mò, không biết tham vọng của Lăng Tiêu là gì đây?

    Tiền?

    Nhưng anh đã có rất nhiều tiền rồi mà.

    Sắc?

    Nhưng từ trước đến giờ chưa từng thấy có nữ yêu tinh khác ở bên cạnh anh, và tất nhiên, càng không có phụ nữ.

    17.

    Tôi đợi đến rất khuya, thực sự rất buồn ngủ.

    Lăng Tiêu vẫn như bình thường, cũng không hề có biểu hiện gì kỳ lạ, huống gì là tự làm xấu mặt mình.

    Tôi mất hứng thú, quay trở lại giường với tâm trạng uể oải.

    Nửa đêm, cửa phòng tôi bị đẩy ra, tôi mơ mơ màng màng tỉnh dậy.

    Một cái bóng đen khổng lồ lao đến, đè tôi xuống dưới thân.

    Tôi bị dọa sợ, cố gắng bật đèn ngủ lên, mới nhận ra người đang ôm tôi là Lăng Tiêu.

    Đôi mắt anh đỏ hoe, há miệng thở dốc, lòng bàn tay to lớn thô ráp giữ chặt vai tôi, cúi đầu dụi mạnh vào tai tôi.

    Tôi sợ quá cố hết sức đẩy mạnh anh ra.

    Nhưng sức lực này của tôi căn bản không đủ.

    Anh không nhúc nhích tí nào, nhưng khi nhận thấy sự từ chối của tôi, anh dùng chóp mũi cọ xát gương mặt tôi đầy thân mật.

    “Chẳng trách lúc ăn tối em lại lén lén lút lút như vậy, hóa ra…”

    “Em lấy thuốc này ở đâu… Không biết loại thuốc này có thể hại người sao…”

    “Tiểu Dương không biết sao? Tham vọng của tôi chính là em.”

    Anh đổi tư thế, một tay ôm tôi, hôn tôi ngấu nghiến, hơi thở nóng bừng chuyển thành tín hiệu nguy hiểm.

    Tôi run lẩy bẩy trong vòng tay anh.

    Sos cứu tôi với!!!

    Tiểu Quỷ có ở đây không?!!

    Tôi mãnh liệt yêu cầu cậu ta tố cáo Hồ yêu vì tội bán thuốc giả kém chất lượng!!!

    18.

    Một lúc lâu sau — cũng có lẽ không lâu lắm, Lăng Tiêu mới buông tay ra.

    Đồng phục anh lộn xộn xiêu vẹo, cà vạt treo lủng lẳng quanh cổ.

    Ồ, trên cổ còn có một vết răng vẫn còn ẩm ướt mà tôi vội cắn lúc nãy.

    Anh sờ vào dấu răng, mỉm cười vui vẻ.

    “Mặc dù anh không đồng ý với việc em tiếp xúc với loại thuốc này, nhưng nếu em dùng nó trên người anh… thì cũng không phải là khó chấp nhận.”

    Nửa người tôi vẫn còn đang trốn trong chăn, tôi cố gắng di chuyển mông sang một bên, hung dữ nhìn anh.

    Anh đang đặt tay ở đâu vậy? 

    Tôi hỏi anh đặt tay ở đâu?

    “Tiểu Dương, em thật hung dữ.”

    Nói xong, anh xuống giường và đi vào phòng tắm của tôi. Cục quản lý Yêu tinh rất lớn và giàu có, ký túc xá đều là mỗi người một phòng.

    Lăng Tiêu ở trong phòng tắm lâu quá, tôi vốn định chờ anh ra rồi đuổi anh đi, nhưng buồn ngủ quá nên lại ngủ tiếp.

    Kết quả là sáng sớm hôm sau, tôi muốn xoay người mà không thể nào xoay được.

    Khi tôi mở mắt ra, nhìn thấy Lăng Tiêu đang nằm trên giường tôi.

    Anh không đắp chăn, vậy mà kích thước của một người đàn ông trưởng thành như anh hoàn toàn đè hết lên chăn của tôi.

    Cho nên tôi không thể xoay người được.

    Cuối cùng tôi cũng có thể gài được anh một lần, đắc ý nhéo nhéo eo anh: “Đứng dậy nhanh lên, anh không được phép ngủ trên giường tôi.”

    Anh ngoan ngoãn ngồi dậy, nhìn đồng hồ, rồi lại quay sang nhìn tôi đầy ẩn ý: “Vậy bây giờ anh đi nhé?”

    Tôi xua ta: “Đi đi, đi nhanh đi.”

    19.

    Anh mở cửa, tôi nghe thấy bên ngoài có tiếng bước chân đi đi lại lại bên ngoài.

    Toang rồi.

    Giờ tôi mới nhận ra hiện tại đã đến giờ đi làm, người bên ngoài nhất định sẽ nhìn thấy anh!!!

    Tôi ở trong ký túc xá chờ đợi mười phút, cảm thấy bên ngoài yên tĩnh rồi mới dám mở cửa thò đầu ra ngoài.

    — Sau đó đối diện với mười mấy chiếc điện thoại chiếu vào mặt tôi.

    20.

    Nửa giờ sau, tôi ngồi trong văn phòng, cảm thấy mình đã đánh mất lý tưởng cuộc đời cừu rồi.

    Mà các đồng nghiệp ở cơ quan vẫn nhìn tôi bằng ánh mắt tưởng chừng rất lén lút nhưng thực chất là quang minh chính đại nhìn chằm chằm vào tôi, muốn moi tin tức trực tiếp từ tôi.

    “Nghe nói nguyên hình của Lăng Tiêu là đại bằng điểu, Tiểu Dương của chúng ta sau này gả cho anh ấy, liệu có bị bắt nạt không?”

    “Có bị bắt nạt hay không thì rất khó nói, nhưng chắc chắn sẽ bị hành.”

    Tôi: ?

    “Nghe nói đại yêu thượng cổ đó tính tình rất quái dị, các người nhìn Lăng Tiêu luôn hờ hững không quan tâm người khác.”

    “Cười chết mất, phó Cục trưởng Lăng chỉ hờ hững với cô thôi, tôi nhìn ra anh ấy chỉ hận không thể buộc Tiểu Dương đem theo bên mình đấy chứ.”

    “Tôi nói chứ, yêu đương tựa như lá cây, không phải xanh thì chính là vàng, Tiểu Dương ngây thơ như vậy, khẳng định sẽ bị phó Cục trưởng Lăng lừa đến cái quần cũng không còn.”

    “Thế thì thảm quá rồi…”

    Tôi chậm rãi nói: “Tôi nghe thấy rồi đấy nhé.”

    21.

    Buổi trưa, Lăng Tiêu đi ăn cơm với tôi.

    Sự nhiệt tình của mọi người vẫn chưa tiêu tan, bọn họ nhìn như đang cúi đầu ăn cơm, nhưng thực chất họ chỉ đang con tra (*) trong ruộng dưa mà thôi.

    (*) loài động vật thích ăn dưa, được Lỗ Tân miêu tả trong tiểu thuyết Cố Hương. Ý kiểu như bề ngoài giả vờ ăn cơm nhưng thực ra vẫn đang hóng drama.

    “Tôi thực sự muốn biết trạng thái tinh thần của Tiểu Dương sau khi yêu đương với phó Cục trưởng Lăng.”

    Tôi thầm trả lời trong lòng: Cảm ơn cô đã quan tâm, tôi đang vặn vẹo bò trong lối đi tăm tối ngoằn ngoèo rồi.

    “Này, mấy người đã từng đến nhà phó Cục trưởng Lăng chưa? Hoành tráng lắm, giả dụ có 10.000 Tiểu Dương vẫn chứa được, vậy thì sau này Tiểu Dương sẽ trở thành con cừu nhỏ đi lạc trong nhà mình phải không?”

    Tôi liếc mắt: Ai mà chưa từng thấy qua nhà của Lăng Tiêu? Căn bản là không thể giả dụ có 10.000 Tiểu Dương tôi đây, có được không hả?

    “Các cô cũng biết Yêu tộc truyền tin nhanh mà, bây giờ bên ngoài đã bắt đầu nói Tiểu Dương của chúng ta không xứng với phó Cục trưởng Lăng.”

    Đó là sự thật, tôi không thể nghĩ ra cách nào để bác bỏ điều đó.

    Nhưng lại nghe thấy một chị gái đối diện “hừ” lạnh một tiếng: “Đừng nói nhảm nữa, tính tình Lăng Tiêu xấu xa ai mà không biết chứ? Tiểu Dương yêu đương với anh ta chính là vì để trừ hại cho dân, mấy người không biết hả?”

    “Đúng vậy, đúng vậy, Tiểu Dương của chúng ta có khuôn mặt độc nhất vô nhị, chân dài eo thon, sau khi c.h.ế.t cũng sẽ giống như một cái x.á.c, đừng nói là xứng với anh ấy, ngay cả với ông nội anh ấy cũng xứng những 800 lần!”

    Emm… Cảm ơn chị, nhưng sau này chị không cần phải nói hộ cho em như thế này nữa đâu.

    “Này này, mấy người đều nhầm lẫn rồi. Rõ ràng là phó Cục trưởng Lăng đang theo đuổi Tiểu Dương mà, nhìn bộ dạng không đáng tiền của anh ấy đi kìa.”

    Drama càng ngày càng cao trào, tôi chợt cảm thấy như có cục nghẹn trong cổ họng, bữa cơm này tôi nuốt không trôi.

    Cục trưởng Triệu bưng đĩa đi ngang qua, lại duy trì kỷ luật một lần nữa: “Đều tập trung ăn cơm đi, một số ít đồng nghiệp cá biệt có da mặt rất mỏng, đừng tùy tiện trêu chọc bọn họ!”

    Tôi yên lặng cúi đầu, “một số ít đồng nghiệp cá biệt” là sao???

    22.

    Lão đại đã lên tiếng, cuối cùng cũng yên tĩnh trở lại.

    Tôi cầm đũa gắp miếng cà rốt để ăn, Lăng Tiêu nhìn thấy cũng gắp cà rốt cho vào bát tôi.

    Tôi đang định nói cảm ơn, bỗng nhiên nghe thấy Lăng Tiêu lên tiếng: “Thật ra bọn họ nói cũng không sai.”

    Tôi: ?

    “Thật sự anh đang theo đuổi em.”

    Tôi cắn đũa, bị Lăng Tiêu nhìn chăm chú, không biết tại sao đột nhiên cảm thấy hơi nóng, chóp mũi đổ mồ hôi.

    Nửa ngày sau, tôi mơ hồ nói: “Nhìn không ra.”

    “Ồ… vậy khả năng là phương thức theo đuổi của anh không đúng, chờ quay về tìm cách khác tốt hơn vậy.”

    Nói xong liền xoa xoa sừng cừu của tôi.

    Tôi cúi đầu suy tư.

    Không biết có phải ảo giác của tôi hay không, bởi vì Lăng Tiêu luôn thích chạm vào tai và sừng tôi nên sừng của tôi vẫn rất mỏng manh, không có chút tính công kích nào cả.

    Làm một con cừu nhỏ, yêu lực không đủ, tai và sừng không giấu được cũng thôi đi, nhưng nếu như sừng cừu vẫn chưa trưởng thành, sau này gặp nguy hiểm thì làm sao để phản kích lại kẻ địch đây?

    Còn có Lăng Tiêu, anh thích xoa tôi như vậy, chẳng lẽ anh chỉ thích đôi tai mềm mại và bộ lông xù của tôi thôi sao?

    23.

    Bất kể nói như thế nào, trải qua bao nhiêu ngày như vậy, tất cả đồng nghiệp ở Cục quản lý Yêu tinh đều đồng ý cho rằng tôi và Lăng Tiêu là một đôi.

    Lúc đầu còn còn cố gắng giải thích.

    “Chúng tôi không hề ở bên nhau, hôm đó là vì tôi chơi khăm anh ấy nên anh ấy mới vào phòng tôi, thật ra chúng tôi đều chỉ là cấp trên cấp dưới đơn thuần thôi…”

    “Suỵt —” Đồng nghiệp gấu nâu nheo mắt lại, như kiểu “Tôi hiểu, tôi đều hiểu”.

    “Tôi hiểu mà. Lão đại đã nói rồi, một số ít đồng nghiệp cá biệt da mặt mỏng, không cho chúng tôi trêu chọc. Ôi, không nói nữa, không nói nữa, tôi còn phải đi giao tài liệu, đi trước nhé.”

    Cứ giải thích nhiều lần như vậy, nhưng căn bản không có yêu tinh nào tin tưởng.

    Cuối cùng cũng đành thôi.

    24.

    Trong khi bên tôi đang để mặc tin đồn phát triển, thì Lăng Tiêu thế mà lại mua sách nghiêm túc xem cách theo đuổi tôi thật.

    Lúc Lăng Tiêu đỗ xe trong sân, ông chú giao hàng đã gọi anh lại: “Lãnh đạo, có hàng chuyển phát nhanh của cậu.”

    “Chuyển phát nhanh gì cơ?” Lăng Tiêu bước đôi chân dài xuống xe, đẹp trai đóng cửa xe lại.

    “Để tôi xem xem… đó là một cuốn sách “Làm thế nào để bắt được một con cừu”!”

    “Tôi biết rồi!” Lăng Tiêu lớn tiếng ngăn cản ông chú lại: “Cái này tôi sẽ cầm đi.”

    Đợi đến khi anh giả vờ điểm tĩnh rồi mang theo bọc hàng vào tòa nhà văn phòng.

    Sau một hồi im lặng, bãi đỗ xe đột nhiên vang lên một tràng cười ha hả.

    Lăng Tiêu cứ như vậy mà mất hết mặt mũi ở một nơi làm việc thường ngày.

    Buổi tối hai ngày sao, dường như Lăng Tiêu cũng đã có được thu hoạch, anh tự tin thắp nến, ôm hoa, định tỏ tình ngay trong Cục quản lý Yêu Tinh.

    Toàn bộ Cục quản lý Yêu tinh đều mang hạt dưa đến hóng hớt, đóng vai khuấy động không khí.

    “Hóa ra còn chưa tỏ tình… thật sự không có lễ nghi gì cả.”

    “Đúng vậy, cho dù chúng ta là yêu tinh thì cũng phải tuân thủ luật pháp cơ bản đấy nhé!”

    “Chưa tỏ tình mà đã ở bên nhau, hai người ngầu quá, tôi sắp bị thấp khớp mất rồi.”

    Tôi xấu hổ đứng trong dãy nến hình trái tim.

    Hay lắm, sau khi tự làm nhục mình, anh lại làm tôi mất mặt theo.

    Quyển sách kia tên là gì nhỉ?

    Làm thế nào để bắt được một con cừu?

    Người viết quyển sách đấy nên xuống gặp Diêm Vương đi, tôi không nói đùa đâu.

    Hiển nhiên Lăng Tiêu cảm thấy rất tốt.

    Anh không nói những lời thâm tình mà đi thẳng vào vấn đề luôn: “Tiểu Dương, em có thể làm bạn gái anh không?

    Tôi do dự.

    “Anh đã sống không biết bao nhiêu năm rồi, chưa bao giờ cảm thấy ai trong mắt anh vừa đẹp lại vừa đáng yêu cả, nhưng khi anh vừa nhìn thấy em, đã cảm thấy lỗ tai em rất đáng yêu, sừng cũng mềm mềm, không hề có sức lực phản kháng. Anh đã gặp rất nhiều loài cừu rồi, nhưng cảm thấy em là chú cừu nhỏ xinh đẹp đáng yêu nhất trong đó.”

    Nhóm quan sát bầu không khí vừa ăn hạt dưa, vừa thảo luận không ngừng.

    “Có đúng là Lăng Tiêu chưa từng yêu không? Sao tôi cảm thấy anh ấy rất rành nha.”

    “Cô không hiểu rồi, sự chân thành là cách chắc chắn duy nhất.”

    Hai má tôi nóng lên, không nói gì.

    “Với cả ngày hôm anh đưa em bay, anh cảm thấy em rất thích chuyện đó. Em có muốn sau này có một phi công như anh không? Nếu em muốn bay, anh có thể đưa em đi bất cứ lúc nào. Đôi cánh của anh cũng có thể tránh mưa, cho dù trời mưa anh cũng sẽ không để em bị ướt.”

    Tôi thừa nhận là tôi hơi động lòng rồi.

    “Còn nữa, tiền lương và thẻ tiết kiệm của anh đều đưa cho em, em có thể ăn bao nhiêu cà rốt và cỏ linh lăng đều được.”

    Tôi liếm môi, nuốt nước bọt.

    “Với lại, nếu như em là bạn gái anh, sau này em có thể ra lệnh cho anh. Để anh đóng cửa, tắt đèn, tắt điều hòa cho em, mua bánh cà rốt cho em, chạy việc vặt cho em, vì em…”

    Tôi lập tức đáp lời: “Thành giao.”

    Tôi không vì cà rốt, không vì cỏ linh lăng hay bất cứ thứ gì tương tự, chứ đừng nói là để làm chân chạy vặt giống như anh sai bảo tôi lúc trước.

    Mà là bởi vì, tôi đã nói rất nhiều lần rồi, loài cừu chúng ta chính là kiểu rất tùy tiện.

    Muốn đồng ý thì đồng ý thôi!

    “Vậy anh nói được phải làm được.”

    Lăng Tiêu sửng sốt một chút, đại khái không nghĩ rằng tôi đồng ý nhanh như vậy.

    Nhưng anh lấy lại phản ứng rất nhanh, hơi nghiêng đầu hôn lên trán tôi.

    “Được thôi, Tiểu Dương của anh.”

    “Yeah! Đồng ý rồi!!!”

    Xung quanh bắt đầu vỗ tay hoan hô, tôi đón nhận bó hoa Lăng Tiêu đưa.

    Cái tên yêu quái Lăng Tiêu ngu ngốc này, khi ôm tôi đã hưng phấn đến mức đè bẹp cả bó hoa!!

    25.

    Chúng tôi bên nhau hai tháng, tôi lập tức dọn đến nhà anh.

    Không có ý gì khác, chủ yếu là vì muốn trải nghiệm những gì đồng nghiệp nói về cảm giác làm con cừu vàng của ông chủ giàu có.

    Tuy nhiên, chẳng tạo ra con cừu vàng nào cả!!!

    Cho nên tôi nói, mọi người à, đừng tin lời nói của đàn ông.

    Một chữ cũng đừng tin!

    Ai nói sau khi ở bên nhau có thể làm chân chạy vặt cho tôi?

    Kết quả thì sao, chạy vặt thì chạy vặt, nhưng không miễn phí đâu nhé!

    Để chạy vặt một lần, làm một chuyện, ngay cả mua cho tôi ly kem, cũng phải để tôi biến thành nguyên hình để anh xoa nắn.

    Quả thật không có chút yêu tính nào cả!!!

    Tôi bị xoa nắn đến mức vừa thoải mái vừa hơi tức giận, nước mắt lưng tròng bị anh ôm vào trong ngực.

    Tôi nói, vốn dĩ anh chỉ thích lỗ tai và sừng cừu của tôi thôi đúng không?

    Chương trước
    Thông tin truyện

    YOU MAY ALSO LIKE

    bìa truyện
    CHUYỆN TÌNH THÔN TIỂU LAN
    31/03/2025
    Vi phong hà ảnh
    VI PHONG HÀ ẢNH
    07/04/2025
    3170a6d7f1f7a6882958b0e5a246ad71
    KẾ HOẠCH HOÀN HẢO
    26/03/2025
    Cam Bái Hạ Phong

    THẢO LUẬN

    Để lại một bình luận Hủy

    Vui lòng Đăng nhập hoặc Đăng ký để bình luận.

    © 2025 Cam Bái Hạ Phong

    Đăng nhập

    Quên mật khẩu?

    ← Quay lại Cam Bái Hạ Phong

    ĐĂNG KÝ

    Đăng ký tài khoản trên trang này.

    Đăng nhập | Quên mật khẩu?

    ← Quay lại Cam Bái Hạ Phong

    Quên mật khẩu?

    Please enter your username or email address. You will receive a link to create a new password via email.

    ← Quay lại Cam Bái Hạ Phong